Edit: Dương
Cuộc sống ở ngôi làng đơn giản vui vẻ hơn trong tưởng tượng của bọn họ, sáng sớm là chim hót líu lo, ban đêm gió nhẹ xào xạc, vừa thoải mái lại tự do tự tại. Chỉ là chớp mắt kỳ nghỉ của Đới Hiến đã kết thúc, anh phải về quân đội báo cáo.
Đinh Tam Tam tiễn anh ra đường quốc lộ đón xe, trong lúc chờ xe hai người lưu luyến không rời, thật sự có chút ngọt ngào của vợ chồng mới cưới.
“Bên này vừa kết thúc thì lập tức quay về, anh bảo người đến đón em.” Đới Hiến vén tóc bên tai giúp cô.
“Không cần, em biết đường về nhà.” Đinh Tam Tam cười nói.
“Biết cũng phải gọi điện thoại cho anh, đây là để anh yên tâm.”
“Được.”
“Đừng cắt tóc, như thế này nhìn xinh hơn.” Anh đột nhiên cười nói.
Đinh Tam Tam cúi đầu nhìn thoáng qua tóc của mình, nói: “Phải không? Em tưởng là em nuôi tóc dài sẽ rất bình thường.”
“Làm sao có thể, em tuyệt đối không bình thường.” Anh dịu dàng nắm tay cô nói.
Đinh Tam Tam cười một tiếng: “Không thể tin ánh mắt của thẳng nam, em vẫn nên về hỏi nhà tạo mẫu tóc của em mới quyết định được.”
Đới Hiến: “Nam hay nữ?”
“Nam, nhưng đặc biệt cẩn thận tỉ mỉ, vẫn luôn là anh ta cắt tóc cho em, kỹ thuật rất tốt, hôm nào đó dẫn anh đi thử một chút.”
Trong không khí, truyền đến tiếng nghiến răng.
“Giấm chua của nhà tạo mẫu tóc anh cũng muốn ăn?”
Trong lòng Đới Hiến ê ẩm: “Một người đàn ông sờ tới sờ lui trên đầu em…”
Đinh Tam Tam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-vui-ve/495890/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.