Hết thảy mười bảy người, cầm đầu là một đại hán to con, áo bào rộng thùng thình, lộ ra lồng ngực có nhiều vết sẹo sau bỏng lưu lại che kín.
Đại hán to con ghìm ngựa đi đến trước mặt Dương Đại, hắn trừng mắt như báo, hỏi:- Tiểu tử, có nhìn thấy một cô gái áo đỏ hay không?Giọng thật lớn!Trong lòng Dương Đại thất vọng, không ngờ đối phương không phải sơn tặc, hắn chỉ về đằng trước nói:- Vừa rời khỏi không lâu, các ngươi còn có thể đuổi kịp.
Đại hán to con móc ra hai chuỗi tiền từ trong ngực ném cho Dương Đại, sau đó dẫn thủ hạ tiếp tục truy đuổi.
Dương Đại ước lượng hai chuỗi tiền, lắc đầu bật cười.
Hắn tiền để vào túi trữ vật trong túi quần, túi quần của hắn rất lớn, đủ để chứa cả túi trữ vật, đây là thứ Hồ Lợi cho hắn, là cơ quan tình báo đặc chế, bề ngoài thoạt nhìn giống như cổ trang, nhưng quần trong cấu tạo vẫn là quần hiện đại.
Sau khi đi đến Tụ Khí cảnh tầng một, hắn sẽ học cách sử dụng túi trữ vật tịch thu tại Quỷ Khốc lĩnh hai bên túi quần, hắn đều có túi trữ vật, hắn không muốn đặt tất cả vốn chung một chỗ.
Dương Đại tiếp tục tiến lên.
Mặt trời lặn mặt trăng lên, màn đêm buông xuống.
Dương Đại đứng ở trong rừng cây bên cạnh quan đạo, gọi nhóm âm chúng ra, vây quanh của mình.
Bọn hắn bắt đầu tu luyện, dựa theo Trình Ngạ Quỷ nói, giữa trưa ngày mai sẽ chạy tới tòa thành trấn kia, Dương Đại cũng không vội, dù sao thành trấn ban
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-chu/535989/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.