"..."
Sao câu này nghe như anh phải chịu thiệt lắm không bằng.
Quý Thanh Ảnh nghẹn lời, trừng mắt nhìn anh, khuôn mặt đỏ bừng lên: "Phó Ngôn Trí!"
Phó Ngôn Trí cười nhẹ, cúi đầu ngậm lấy môi cô: "Sao nào, anh chỉ mới chọc như vậy thôi mà em đã không chịu nổi rồi à?"
Quý Thanh Ảnh thật sự không muốn để ý tới anh nữa.
Từ khi người này kết hôn thì như biến thành một người khác, tên lưu manh này thật sự là bác sĩ Phó của cô à?
Nụ hôn của Phó Ngôn Trí rời từ môi cô xuống dưới, giọng điệu tràn ngập sự mê hoặc: "Thật sự không cần à?"
Quý Thanh Ảnh: "..."
Ngón tay của anh lưu luyến trên da thịt tinh tế của cô, kích thích cơ thể cô run lên từng đợt.
Cơ thể của Quý Thanh Ảnh vô cùng mẫn cảm trước sự trêu chọc của Phó Ngôn Trí.
Không lâu sau, hai chân cô bắt đầu nhũn ra, cả người như sắp ngã tới nơi.
Phó Ngôn Trí duỗi tay kéo vòng qua eo cô, kéo cô vào lồng ngực mình: "Không nói gì thì xem như em thừa nhận."
Quý Thanh Ảnh rúc đầu vào hõm cổ anh, hé miệng cắn một miếng: "Nhanh lên."
Phó Ngôn Trí bật cười, im lặng cong môi: "Tuân lệnh."
Không lâu sau, quần áo của hai người rơi vãi đầy đất, hình thành sự đối lập rõ rệt với da thịt trắng nõn nà của cô.
Cả người Quý Thanh Ảnh dán sát vào người đàn ông, cô có hơi lạnh.
"Lạnh."
Phó Ngôn Trí duỗi tay ôm cô vào suối nước nóng.
"Không phải anh bảo thay quần áo cho em à?"
Phó Ngôn Trí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-doi/592694/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.