Lâm Thần gật đầu rồi đi tới bên cạnh thiếu nữ áo xanh, tên nàng Tư Mã Ngưng Hương, con gái độc nhứt của Tư Ma Gia chủ Tư Mã Thành, còn thiểu nữ áo vàng kia là con gái của Đại trưởng lão, tỷ tỷ ruột của Tư Mã Chiêu, Tư Mã Phương.
Còn lại thiếu nữ áo tím tu vi thấp nhất tên Tư Mã Oanh, em út của Tư Mã Phương.
Gia chủ cùng đại trưởng lão là huynh đệ song bào thai, nên tình cảm khá thân với nhau, nên cả ba thiếu nữ đều xem là tỷ muội thân thuộc.
Lâm Thần dùng hồn lực tỉ mỉ bắt mạch chữa bệnh cho Tư Mã Ngưng Hương, nàng có chút e thẹn dù sao lần đầu có người khác nắm tay nàng, sau một hồi tra xét Lâm Thần nói:" Vị tiểu thư ám bệnh là do bị người khác hạ cổ độc, vừa rồi ta truy ra chính là Phệ Linh Cổ, có phải mỗi khi cô tu luyện đều cảm thấy hao hụt, tu vi không hề tăng tiến, mà còn có xu hướng suy giảm không ?"
Tư Mã Ngưng Hương gật đầu, không sai nhưng năm gần đây dù nàng nổ lực tu luyện thế nào thì tu vi đều dậm chân tại Huyền Vũ Cảnh nhất trọng đỉnh phong, nhưng gần đây nàng cảm thấy tu vi mình có sự xa xút trầm trọng, rơi từ đỉnh phong xuống sơ kỳ nhất trọng, khi chuyện xảy ra Tư Mã gia không ngừng tìm mọi cách chữa trị nhưng chỉ có thể làm bệnh tình tạm thời khống chế chứ không hề chữa khỏi, cách đây vài hôm này nghe nói xuất hiện một gốc dị thảo có thể chữa khỏi cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-don-dai-chua-te/1588439/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.