Lúc này cả hiện trường chỉ còn ba người Đoàn Chính Thuần, Tây Môn Khải, Trần Hữu Long và Lâm Thần.
Cả ba đều vô cùng sợ hãi riêng Đoàn Chính Thuần thì ngoài sợ hãi thì hắn vô cùng căm phẫn hắn thân là các chủ dẫn theo nhóm thuộc hạ tinh anh của Phong Lôi Các là tương lai của Các vậy mà bây giờ bị tên thanh niên kì bí kia giết sạch, nỗi căm phẫn này khiến hắn muốn cắn xé Lâm Thần ra từng mảnh, đồng dạng ý nghĩ Tây Môn Khải và Trầ Hữu Long, nhưng sự thật luôn là vậy nhưng lúc này Tây Môn Khải thở dà nói:" Người thanh niên hãy xưng danh đi, lão phu sống từng tuổi này đây là lần thua thảm hại nhứt trong cuộc đời ta, trước khi chết ta không muốn ngay cả kẻ giết ta cũng không minh bạch."
Trần Hữu Long cùng Đoàn Chính Thuần gật đầu đồng tình, Lâm Thần cười lớn nói:" Được, để ta cho ngươi minh bạch,...!Đi không đổi tên, về không đổi họ...!Lâm Thần!"
uo
Tây Môn Khải mĩm cười:" Lâm Thần...!Lâm Thần...!Hảo...!Ta đợi ngươi dưới hoàng tuyền!!! "
Nói đoạn, cả nguời hắn khí huyết cùng linh khí trong cơ thể dần dần trở nên bạo loạn; Trần Hữu Long cùng Đoàn Chính Thuần bên cạnh liền thất kinh sợ hãi, cơ thể Tây Môn Khải đang dần dần phình to ra như một quả bóng đang được bơm đầy hơi, Lâm Thần mặt vẫn không đổi sắc, thản nhiên nhìn Tây Môn Khải tự bạo, hắn khẽ nhếch mép cười, thì như có thứ gì khiến cơ thể Tây Môn Khải bỗng nhiên dừng lại không tiếp tục phình to ra, mà nó xu thế dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-don-dai-chua-te/1588457/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.