Kỳ nghỉ đông của Cận Ngôn Châu cực kỳ nhàm chán.
Không phải cày game online cùng bạn thì cũng chính là hẹn bạn ra ngoài chơi bóng rổ.
Những ngày buồn tẻ, thiếu sức sống nhoáng một cái trôi đi trong nháy mắt.
Đêm giao thừa đến gần, cả gia đình chuẩn bị đi tới trung tâm thương mại để sắm sửa đồ Tết.
Vốn dĩ ban đầu Cận Ngôn Châu không chịu đi, nhưng cuối cùng lại bất đắc dĩ bị kéo ra khỏi cửa.
Lúc gia đình bốn người đến trung tâm thương mại, họ không đi mua đồ Tết trước mà tiến tới thang cuốn lên lầu xem giày và quần áo.
Hướng Lâm cầm lấy một chiếc áo hoodie nam màu đen, hỏi Cận Ngôn Châu: “Châu Châu, con có thích áo này không?”
Như thể bị ép đi theo bọn họ mua sắm, Cận Ngôn Châu đứng ở cửa, vẻ mặt chẳng có một tia hứng thú nào.
Nghe thấy câu hỏi của Hướng Lâm, Cận Ngôn Châu dời ánh mắt xuống chiếc áo hoodie, cậu nhẹ giọng nói: “Cháu không thích.
”
Hướng Lâm đặt xuống, chọn áo khác.
“Cái này thì sao?”
Cận Ngôn Châu: “Không đẹp lắm.
”
Hướng Lâm rất kiên nhẫn, lại chỉ cho cậu xem: “Cái này?”
“Không cần ạ.
” Cận Ngôn Châu vẫn từ chối.
Chỉ một giây trước khi Cận Triều Văn muốn dạy cho Cận Ngôn Châu một bài học thì cuối cùng Cận Ngôn Châu dường như không thể chịu đựng được nữa, cau mày rồi sải bước đi tới, lấy một chiếc áo len trắng đơn giản từ móc áo nhét vào trong ngực Hướng Lâm, giọng điệu lạnh lùng và cũng lúng túng: “Cháu muốn cái này.
”
Hướng Lâm lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-hanh-ngai-ngu/1248631/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.