Editor: Một quả cà chua
Giờ cao điểm, xe đạp đỗ quanh trạm xe buýt chiếm hết một nửa lối đi [1]. Từng nhóm hành khách chen chúc đứng dưới biển dừng, lo lắng sốt ruột đợi xe tới.
[1] Ở nước ngoài trạm xe buýt thường có chỗ cho thuê xe đạp, dựng rất nhiều xe đạp như thế này
Mặt trời lặn, chỉ để lại một ráng chiều đỏ ửng.
Tài xế ló cái đầu bóng lưỡng của mình ra khỏi xe đến Vĩnh Hồ Sơn Trang, hô to một tiếng: "Hết chỗ rồi, đợi chuyến sau đi".
Hoàng Nhất Diễn lo cho cây đàn ghi-ta trên lưng, không chạy theo xe.
Ninh Hoả một tay đút túi quần, một tay đặt trên tấm bao da bên ngoài cây ghi-ta.
Cô nhớ rõ hắn không sống trong cảnh giàu sang nhưng lại mắc bệnh của những kẻ giàu có. Hắn không thích chen lấn chật chội trong đám đông, càng chán ghét việc đi xe buýt vào giờ cao điểm - tất cả những điều đó đều do Minh Vọng Thư nói.
Những hiểu biết của Hoàng Nhất Diễn đối với Ninh Hoả phần lớn đều xuất phát từ người bạn gái trước đây. Cô tin rằng hắn cùng Minh Vọng Thư từng có một đoạn tình yêu vô cùng đẹp đẽ, so với cô và Lưu Vĩnh Nham càng thuần tuý trong sáng hơn.
Đáng tiếc, cả hai đoạn tình cảm ấy đều chỉ là lan nhân nhứ quả! [2]
[2] lan nhân nhứ quả là một câu thành ngữ, ý chỉ tình cảm, hôn nhân lúc bắt đầu thì tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-hoang/291526/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.