- Ông ơi...
Thím Tám nắm chặt tay ông, miệng muốn nói mà chẳng làm sao thốt nên lời. Chú Tám bình tĩnh hơn, hỏi lại:
- Chắc là vậy không?
Bảy Nô cả quyết:
- Chính tui lặn mò được xác cô ấy mà. Tội nghiệp cũng chỉ vì...
Do đám tang có quá đông người, nên sự hiện diện của vợ chồng Tám Thảnh chẳng ai hay biết, ngoài Bảy Nô.
Khi thím Tám ngỏ ý muốn vô chào ông bà Huyện và nói lời chia buồn, cũng như muốn kể về chuyện lạ đang ở nhà mình, thì Bảy Nô đã ngăn lại:
- Theo tui thì anh chị không nên vô bây giờ. Họ đang giận thấy ký Thông lắm, bởi cũng chỉ vì cô Tuyết đi tìm thầy ký mà ra cớ sự.
Bảy Nô đem mọi chuyện kể lại, rồi kết luận:
- Chỉ bởi ông bà Huyện muốn ngăn không cho thầy ký và cô Hai Tuyết yêu thương nhau, nên mới nhận lời đám bá hộ Tòng, mà lòng dạ cô Hai Tuyết thì chỉ thương có thầy ký thôi.
Lòng bán tin bán nghi, nên cuối cùng chú Tám bàn với vợ:
- Mình quay ngay về nhà xem sao. Nếu đúng là con Tuyết còn bên đó thì mình trở qua cho họ hay, để họ mừng!
° ° °
Trở về tới nhà thì trời đã tối. Vợ chồng Tám Thảnh hấp tấp lên nhà và gọi ngay khi còn ngoài sân:
- Thông ơi!
Không nghe tiếng đáp, thím Tám cằn nhằn:
- Thằng này mới có hơi đàn bà đã sinh ra lười nhác rồi.
Thím đẩy cửa đi thẳng vào trong, vỗ vô vách ván, kêu lớn:
- Thông ơi, kêu Hai Tuyết ra má biểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-ma-doi-chong/387660/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.