- Có chuyện gì vậy?
Người hỏi và vừa bước vô là bà Kim Ngọc. Mụ Mai cứ tưởng người khách lúc nãy trở lại nên suýt kêu lên, chừng nhận ra người quen, bà ta dồn dập:
- Bà không tới sớm một chút, cùng tôi...
Bà Kim Ngọc hỏi:
- Chuyện gì sao bà gọi điện cho tôi rồi im lặng không nói gì hết, làm tôi lo quá nên chạy qua đây. Có chuyện gì vậy?
Phải định thần lại một lúc bà ta mới thuật lại mọi chuyện. Vừa nghe xong bà Ngọc hốt hoảng:
- Bà nói... người đó vừa mới ở đây ra?
- Chưa đầy một phút.
- Đúng là nó rồi.
- Bà nói nó là ai?
Bà Ngọc buông người xuống ghế, thất thần:
- Điều không mong đợi đã tới rồi!
Rồi nhìn không thấy ai khác trong nhà, mụ Ngọc vạch ngực áo ra chỉ vào đó:
- Bà xem thì biết!
Dòng chữ màu đỏ như máu, hiện trên da ngực rất rõ ràng: "Hãy trả lại những gì đã cướp của tao!", vừa nhìn thấy bà Mai đã sợ sệt ngồi lùi ra:
- Cái này...
Tự dưng bà ta cảm thấy ngứa ở ngực, vội đưa tay chụp lên đó và bằng đôi tay run run, kéo áo ra... và lần này mụ Ngọc kêu lên:
- Bà cũng có như tui!
Trên ngực người đàn bà này hiện lên dòng chữ: "Phải trả giá cho những gì đã làm!".
Hoảng quá mụ đưa tay chà lên dòng chữ hy vọng sẽ tẩy xoá chúng. Nhưng chỉ hoài công, bởi những chữ ấy chừng như đã nổi lên từ trong da thịt, càng tẩy thì nó càng rõ hơn và còn gây rát bỏng thêm!
Mụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-ma-doi-chong/387669/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.