Sân bay, 6 giờ sáng.
"Bạn trai của chị sẽ ra sân bay đón chúng ta sao?"
"Ừ, Thạch Thảo nói thế."
Đồng Hiểu Hiểu và Đan Linh kéo vali ra khỏi sân bay. Đang yên đang lành lại bị bắt cóc còn mang thai nữa.
"Hiểu Hiểu."
Cố Mĩ Yên chạy lại ôm lấy Đồng Hiểu Hiểu, tối hôm qua nghe tin chị em của mình đến Bắc Kinh vui đến mức thức trắng đêm.
Đan Linh choáng váng, người ở vì sao nào vừa đáp xuống trái đất vậy trời.
"Ai vậy mẹ?"
Cố Mĩ Yên buông Đồng Hiểu Hiểu ra nhìn khắp người Đan Linh cho đến khi cả người Đan Linh nổi đầy da gà.
"Đây là con gái cậu?"
"Ừ, Đan Linh chào dì đi."
À, là bạn của mẹ hồi còn ở Bắc Kinh.
"Chào dì."
"Xinh đẹp rất giống cậu."
Lâm Thiên Vũ đứng từ xa nhìn thấy màn gặp lại thắm thiết tâm hồn tựa như hoa nở, mẹ hắn và mẹ Đan Tâm có quen biết nhau. Thế này dễ tính hơn rồi.
Lâm Thiên Vũ đi đến chỗ ba người đang đứng chỉ cười với mẹ hắn rồi quay sang ra mắt mẹ vợ và em vợ.
"Chào dì con là Lâm Thiên Vũ."
Đồng Hiểu Hiểu lắp bắp, liệu đây có phải....
"Cậu...cậu là Lâm...Thiên...Vũ?"
Đan Linh vẫn còn ở trong mộng, người này chính là bạn trai của chị sao còn đẹp hơn so với tưởng tượng của cô.
Cố Mĩ Yên chẳng hiểu trời trăng mây gió là gì, từ khi nào tên của con trai bà gây sốc tới mức này.
"Cậu biết con trai tớ?"
Đồng Hiểu Hiểu càng sốc hơn, là con của Mĩ Yên. Thảo nào Thạch Thảo nói mẹ của Lâm Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-ma-khon-kiep-em-yeu-anh/1408606/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.