"Sao em không lên?"
"Nhà em ở hướng này mà, anh quay xe lại em sẽ lên."
Anh trọc đầu thấy không ổn nhảy vào phụ giúp đại ca.
"Trời hơi nóng, ở gần đây có quán bar chúng ta vào đó uống gì đã."
Đan Tâm suy nghĩ không biết mấy ông anh này có phải thiếu não hay không, tháng 11 nóng cái gì, có đầu anh nóng á. Lí do này cũng đem ra lừa người được.
Anh đầu đinh không đợi được nữa, chụp tay Đan Tâm muốn lôi lên xe, ai ngờ:
"Ai nha, anh làm em đau đó."
Giọng nói này đặc biệt làm ba anh chàng thấy ngứa tai, tiếng nói ngọt như mật, nũng nịu như mấy cô em đi nhảy ở vũ trường mà bọn họ hay lui tới. Chưa tới hai giây cô em này đã chuyển từ gái ngoan sang dân chơi sành điệu rồi.
Lâm Thiên Vũ hóa đá tập hai, lật mặt như lật sách, có năng khiếu làm diễn viên. Lúc đầu hắn còn thấy lo lắng còn bây giờ........ một chút cũng không, nhìn giống như cô đang lừa ba anh chàng này hơn là cô bị ba anh chàng này lừa.
Anh trí thức nói lời dễ nghe.
"Em lên đây đi, đi uống nước rồi về."
"Trời tối rồi em không đi đâu, ba anh thấy nóng thì cứ đi uống nước không cần để ý tới em, em tự về được rồi."
Nói xong Đan Tâm đi thẳng, không đùa nữa bây gờ muốn đánh thì cô cũng chiều. Nhìn mặt Lâm Thiên Vũ mà xem âm âm u u như có bão, hồn ma đẹp trai lúc nỗi giận sẽ như thế nào nhỉ? Cô cũng không muốn nếm thử, người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-ma-khon-kiep-em-yeu-anh/1408673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.