OK. Đây sẽ là nơi cuối cùng, nơi sau rốt tôi tìm kiếm. Đây là cơ hội cuối cùng của cô. Và tôi hy vọng cô sẽ cảm kích trước nỗ lực của tôi.
Tôi mất một tiếng đi tàu tới St Albans và hai mươi phút đi taxi nữa để tới Archbury. Và giờ thì tôi đang ở đây, đứng trên khoảng đất công của ngôi làng. Có một cái quán rượu, bến xe buýt và một cái nhà thờ trông hiện đại, kỳ dị. Tôi nghĩ là nó sẽ đẹp như tranh nếu không có đám xe tải chạy ầm ầm qua với tốc độ hàng triệu cây số một giờ và ba thằng nhóc mới lớn cãi cọ ầm ĩ dưới mái che bến xe buýt. Tôi cứ tưởng nông thôn mới yên tĩnh cơ.
Tôi từ từ tránh cho xa trước khi một thằng nhóc lôi súng hay gì đó ra, và đi về phía khu rừng. Có một cái bảng gắn bản đồ ngôi làng, và tôi nhanh chóng xác định được vị trí của khu Archbury.Tòa nhà Archbury đã bị người ta biến thành khu nhà đó sau khi bị cháy năm nào. Nếu Sadie đã về nhà thật thì đó sẽ là nơi cô tới.
Sau vài phút tôi trông thấy cánh cổng sắt ở phía trước: bằng với dòng chữ Khu Archbury bằng sắt cuộn. Có sáu ngôi nhà bằng gạch, mỗi ngôi nhà đều có một lối lái xe bé tẹo và một cái ga ra. Khó tưởng tượng nỗi nơi này xưa kia từng có một ngôi nhà to, đẹp tọa lạc giữa một công viên riêng.
Cảm thấy dễ bị để ý, tôi bắt đầu đi xung quanh, nhìn ngó vào trong các ngôi nhà qua cửa sổ, bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-ma-sanh-dieu/474573/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.