Editor: Táo đỏ phố núi
Không thể không thừa nhận, kỹ thuật bắn súng của Kiều Trác Phàm vô cùng tốt.
Một phát trúng mục tiêu không nói, ngay cả máu cũng không bắn tung tóe ra ngoài. Đây chính là yêu cầu mà trước kia thầy giáo đã đặt ra cho bọn họ.
Một phát súng này, nếu như để cho thầy nhìn thấy, đoán chừng ông ấy sẽ vô cùng vui vẻ.
Lúc trước một nhóm người của bọn họ, không một người nào có thể làm được như thế.
Nhưng trước mắt, nhìn kỹ thuật bắn súng này của Kiều Trác Phàm, Duật Tiểu Gia cũng không thể nào vui nổi.
Lúc này, Kiều Trác Phàm mang theo cây súng của anh, từng bước từng bước đi về chiếc giường kia.
Từ góc độ này của Duật Tiểu Gia, vừa đúng nhìn thấy Tiếu Bảo Bối bị lột sạch, đang nằm ở giữa giường. Trừ cái đó ra, trên người của cô còn có rất nhiều vết xanh tím chằng chịt...
Cho dù không có kinh nghiệm thực tế đi nữa, thì Duật Tiểu Gia cũng đoán được chút gì đó.
Mà Kiều Trác Phàm thì sao?
Cảnh tượng này sợ là khiến cho trái tim của cậu ta tan nát ra thành từng mảnh nhỏ?
Anh giống như một người điên vậy, đột nhiên chạy lại bên cạnh giường.
Duật Tiểu Gia phát hiện có gì đó không đúng, vội vàng chạy lại ngăn cản.
“Kiều... Kiều, cậu đừng như vậy!”
“Tránh ra! Hôm nay nếu như tôi không xả được cơn tức này, tôi không phải là Kiều Trác Phàm...”
Một tay anh nắm chặt súng, không để ý tới sự ngăn cản của Duật Tiểu Gia mà đi về phía trước.
Căn phòng này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265685/chuong-64-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.