Editor: Táo đỏ phố núi
Người phụ nữ nắm chặt lấy Tiếu Bảo Bối, nhất định không chịu buông tay.
“Muốn tôi cung cấp địa chỉ chỗ làm việc của tôi cho cô không! Cô không tìm được tôi thì có thể tới chỗ đó nhất định có thể tìm được tôi!"
. Ai bảo cô đã làm sai chứ?
Nên phải bồi thường, Tiếu Bảo Bối nhất định sẽ làm.
“Nếu như cô viết địa chỉ chỗ làm việc giả thì sao?” Người này không tin bất cứ điều gì cả.
“Tôi...”
Lần này, Tiếu Bảo Bối thực sự không biết phải nói gì nữa.
“Nếu không thì cô bảo tôi phải làm gì bây giờ?”
Lúc này trở về tìm cha cô sao?
Tiếu Bảo Bối lo lắng sẽ dọa cha của cô bị sợ.
Tim của ông ấy vốn không được khỏe mạnh rồi, nếu như bị dọa thì phải làm sao?
Hơn nữa, người phụ nữ này có thả cho cô về nhà không còn là một chuyện.
“Hoặc là cô gọi người đưa tiền đến, hoặc là đi tới cục cảnh sát!”
“Tôi không mang theo điện thoại di động, cũng không biết số điện thoại của người trong nhà!” Nếu như được chọn, đương nhiên là cô sẽ lựa chọn vế trước.
Nhưng mà thời gian qua đầu óc của cô rất mơ hồ, những con số ngổn ngang kia căn bản cô không thể nào nhớ được.
Những dãy số đó, chỉ lưu ở trong điện thoại di động của cô mà thôi.
Rời khỏi điện thoại di động, số điện thoại của ai cô cũng không thể nào nhớ được.
“Vậy thì chỉ có thể đi tới cục cảnh sát!” Lúc người phụ nữ kia nói những lời này, thì đã bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265715/chuong-67-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.