Editor: Táo đỏ phố núi.
Nhưng mà Tiếu Bảo Bối vẫn còn nhớ, ngày đó mùi của người ở bên cạnh cô rất không thoải mái. Cho nên người kia cứ liên tục đuổi theo cô, còn cô thì cứ chạy trốn. Bởi vì như vậy nên mới khiến cho nồng độ cồn của rượu trong người cô bị kích thích. Cảm giác chán ghét kia cũng vì vậy mà xảy ra.
Nhưng mà cô không ngờ được là, cô lại ói tất cả lên người của lão già kia.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mặc dù trong lòng vẫn còn đau xót, nhưng mà cô cũng không nhịn được mà khen bản thân mình lúc đó: Ói rất hay! Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Mà lúc xem tới đây, nhìn thấy người đàn ông mập mạp kia đã rời đi hình như là đi vào toilet, thì cảm xúc của Tiếu Bảo Bối dần dần bình tĩnh lại.
Sau đó, hình ảnh vẫn quay cảnh cô nằm ở trên giường.
“Kính coong kính coong...” Tiếng chuông cửa vang lên, chứng minh là video này vẫn đang tiếp tục quay.
“Ai...” Giọng nói của người đàn ông mập mạp kia vang lên.
Sau đó, người đàn ông này không còn xuất hiện trong khung hình nữa. Chỉ có tiếng cầu xin tha thứ văng vẳng vang lên, còn có cả tiếng đánh chửi từ đằng xa truyền tới.
Mà trong màn hình lại xuất hiện bóng dáng của Kiều Trác Phàm ở trong đó, rồi hình ảnh dừng lại...
Nhìn thấy như vậy, đồng tử của Tiếu Bảo Bối đột nhiên trợn to lên.
“Kiều... Kiều Trác Phàm! Ông ta không làm nhục em...” Không biết là do quá vui hay là quá mức khiếp sợ, lúc này Tiếu Bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265764/chuong-74-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.