Editor: Táo đỏ phố núi
Nhưng mà quần qua quần lại một lúc lâu, cô nhóc này vẫn không chịu xuống xe, khiến cho Kiều Trác Phàm có chút không biết làm sao đối với cô.
“Kiều Trác Phàm, em đau...” Tiếu Bảo Bối cúi đầu xuống cả buổi, cuối cùng hừ hừ nói lời này.
Mà Kiều Trác Phàm vừa mới nghe thấy, mới đầu chân mày nhíu chặt lại.
“Em khó chịu ở đâu? Mới vừa rồi đi ra khỏi nhà, sao em lại không nói sớm! Nào, bây giờ chúng ta đi thẳng tới bệnh viện là được...” Thật ra, Kiều Trác Phàm anh ở trên thương trường, vẫn luôn nổi tiếng là bình tĩnh và tỉnh táo.
Nhưng mà mỗi lần chỉ cần đụng tới chuyện của Tiếu Bảo Bối, thì không hiểu sao lúc nào anh cũng cảm thấy căng thẳng. Có đôi khi anh cảm giác bản thân hình như không phải là anh nữa. Dien_dan l3_quy1don^.
Nhưng mà chờ tới khi anh Kiều Trác Phàm nói như vậy, Tiếu Bảo Bối vẫn ôm chặt lấy cánh tay của anh không chịu buông ra.
“Cục cưng, nếu như em không buông tay anh ra thì sao anh có thể lái xe?” Nói tới đây, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, anh vội vàng an ủi: “Ngoan ngoãn buông tay nào! Chúng ta sẽ đi bệnh viện ngay bây giờ...”
“Không cần, Kiều Trác Phàm em không sao. Không cần đi bệnh viện...” Tiếu Bảo Bối không biết tại sao, khuôn mặt nhỏ nhắn mới vừa rồi còn tái nhợt, bây giờ đã đỏ ửng lên: “Chỗ đó của em...đau quá!”
“Chỗ đó đau? Là chỗ nào mới được?” Kiều Trác Phàm có chút không hiểu.
Nhưng mà chờ khi anh phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265860/chuong-84-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.