Editor: Táo đỏ phố núi
“Xảy ra chuyện gì?” Thẩm Niệm Cẩm vốn định cầm lấy chiếc giày đánh lên đầu của Kiều Trì, nhưng mà sau khi nghe thấy tiếng động vang lên ở trong phòng bệnh, thì động tác trên tay của bà dừng lại.
Kiều Trì cũng nghe thấy tiếng động này rất rõ ràng.
Lúc này, ánh mắt của ông ta cũng nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt kia: “Sẽ không phải là đang đánh nhau chứ?”
Vừa rồi lúc Thẩm Niệm Cẩm còn chưa tới, ông ta đã nghe thấy ktp hét lên với phụ nữ, một hành động xưa nay chưa từng có!
“Không phải đâu!” Die enda anl eequ uyd onn. Thẩm Niệm Cẩm nghe thấy như thế thì tim cũng đập nhanh mấy nhịp.
Trước mắt người nhà họ Kiều cũng biết là Thẩm Niệm Cẩm ở bên cạnh anh, nếu như hai đứa nhỏ này có vấn đề gì, chẳng phải là...
Nghĩ tới đây, Thẩm Niệm Cẩm vội vàng ném chiếc giày xuống, núp ở sau cánh cửa, dán tai lên trên đó.
“Cô làm như vậy là không có đạo đức!” Kiều Trì lẩm bẩm ở phía sau.
“Anh thì biết cái gì? Tôi làm vậy không phải vì muốn tốt cho bọn họ hay sao? Nếu như bọn họ thật sự đánh nhau, thì tôi sẽ đi vào để can ngăn!” Thẩm Niệm Cẩm hùng hồn nói.
Mà lời nói này, cũng khiến cho Kiều Trì vốn đang ngây người ngồi ở trên ghế sofa cũng đi lại, áp tai vào cánh cửa giống như Thẩm Niệm Cẩm.
“Không phải anh nói là không có đạo đức sao?”
Thẩm Niệm Cẩm hung hăng trợn mắt nhìn Kiều Trì cũng đang ghé đầu vào cánh cửa để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2265966/chuong-102-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.