Editor: Táo đỏ phố núi
Trong khi Tiếu Bảo Bối tức giận quay trở lại phòng làm việc của Kiều Trác Phàm rồi chui vào phòng nghỉ để ngủ, dùng hành động này để làm dịu cơn giận trong lòng mình, thì Phạm Manh Manh lại khập khiễng đi ra từ cửa cầu thang. Die~nn ddan leê Quy ido nn.
So với trước đó, ở phía dưới tập đoàn Đế Phàm vẫn người đến người đi.
Nhưng mà mới vừa rồi người ta nhìn Phạm Manh Manh bằng ánh mắt kính trọng, thì bây giờ đã không còn như vậy nữa. Thay vào đó chính là những ánh mắt nghi hoặc, đồng tình, có lẽ còn có cả đôi chút mỉa mai nữa.
Lúc đi ngang qua đại sảnh của tập đoàn Đế Phàm, Phạm Manh Manh nhìn thấy ở trên đó có một tập vặn kiện. Dđienn damn leie quyýdon.
Phạm Manh Manh vốn không để ý tới.
Nhưng mà khi cô ta khập khiễng đi qua được mấy bước, lại nghĩ lại hình như đây chính là tập văn kiện mà mới vừa rồi Tiếu Bảo Bối đã cầm ở trên tay.
Cuối cùng người phụ nữ vốn đang đi về phía trước, lại quay trở lại vị trí kia. Nhân lúc không có ai để ý, cầm lấy tập văn kiện đi.
“Ồ, người phụ nữ kia mới vừa rồi không phải đi cùng với Tiếu Bảo Bối sao?” Có một nữ tiếp tân tinh mắt nhìn thấy màn này.
“Hình như là như vậy! Mấy hôm trước không phải cô ta tới chỗ chúng ta nói là muốn gặp Kiều thiếu sao? Còn vênh váo kêu tôi gọi điện thoại cho A Vĩ, giọng điệu giống như cô ta chính là tình nhân của Kiều thiếu không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2266029/chuong-114-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.