Editor: Táo đỏ phố núi
“Reng reng reng...”
Sáng sớm ngày hôm nay, Tiếu Bảo Bối bị tiếng chuông điện thoại di động của Kiều Trác Phàm đánh thức.
Được rồi, mấy ngày gần đây luôn bị tình trạng như vậy.
Điện thoại của Kiều Trác Phàm liên tục vang lên không ngừng, thỉnh thoảng giữa đêm khuya còn có điện thoại.
Mà Kiều Trác Phàm thì ai gọi đến cũng không từ chối.
Vừa mới nghe tiếng điện thoại di động vang lên, anh vội vàng cầm điện thoại đi ra phía ngoài ban công, rồi bắt đầu nói chuyện.
Tiếu Bảo Bối dụi mắt cho tỉnh táo, rồi quay người lại mới phát hiện ra lúc này mới có sáu giờ sáng.
Cựa người một cái, cô lăn tới chỗ của Kiều Trác Phàm, sau đó hít hít hà hà ở chỗ đó, hy vọng có thể ngửi thấy mùi vị quen thuộc của anh, sau đó chìm vào giấc ngủ.
Dạo gần đây dường như cô đã mê mùi cơ thể trên người của Kiều Trác Phàm.
Chỉ có khi ngủ ở trong lòng của anh, ngửi mùi thơm đặc biệt trên người của anh, cô mới có thể an ổn chìm vào giấc ngủ.
Nhưng mà vị trí Kiều Trác Phàm, dù sao cũng không bằng được với người thực của anh.
Chẳng những không có mùi vị đặc biệt kia, lại còn... Hít hà như vậy cũng không thoải mái!
Tiếu Bảo Bối ngủ không được nên dứt khoát ngồi dậy.
Mà lúc này đúng lúc Kiều Trác Phàm đã nói chuyện điện thoại xong, từ bên chỗ sân thượng đi tới. Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.
Nhìn thấy Tiếu Bảo Bối ngồi dậy, ngây ngốc ngồi trên giường nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-bat-ngo-doat-duoc-co-vo-nghich-ngom/2266037/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.