Nhan Như lo lắng ở Nhất Thốn Mặc, cô cố ý muốn một mình chạy ra ngoài tìm Tiểu Mao Vũ, nhưng vệ sĩ của Đông Phương Mặc không cho cô ra khỏi Nhất Thốn Mặc.
Cô cũng từng nghĩ đến việc leo tường, nhưng chuyện đó không thực tế chút nào, bởi vì Nhất Thốn Mặc được canh gác rất nghiêm ngặt, chưa kể giờ cô còn bị người đi theo.
Cô không thể đi ra ngoài, cô không thể cứu Tiểu Mao Vũ, cô đã gọi Đạo Kỳ Huyền, nhưng lần này cô không thể gọi được, cô cũng đã gọi cho Park Jisun nhưng vẫn không được.
Điện thoại không kết nối được, không biết bọn họ có đi cứu Tiểu Mao Vũ hay không, còn tên ác ma Đông Phương Mặc cũng không thấy bóng dáng anh đâu, cô cũng không biết anh có đi cứu Tiểu Mao Vũ không.
Nhan Như lo lắng đi lại trong phòng, mặc dù buồn ngủ nhưng cô không thể ngủ được, trước khi nhận được tin Tiểu Mao Vũ an Toàn, thì trái tim cô vẫn bị treo ngược lên.
Nửa đêm, rốt cuộc ngoài cửa cũng vang lên tiếng bước chân gấp gáp, Nhan Như đã mệt đến mức chống đỡ không nổi, nhưng theo bản năng vẫn kinh hãi nhảy dựng lên, sau đó từ trêи sô pha bật dậy chạy tới cửa.
Vừa mở cửa, Đông Phương Mặc đã bước vào trêи tay có một đứa bé, đứa bé trong tay anh là Tiểu Mao Vũ của cô.
Nhan Như sững sờ, sau đó là niềm vui tràn trề, trực tiếp đi theo Đông Phương Mặc vào phòng ngủ, nhìn đứa trẻ đã được Đông Phương Mặc đặt lên giường, cô mừng đến rơi nước mắt:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/176795/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.