Đông Phương Vân Hà dừng lại, rồi sâu sắc nói: "Sau đó, khách sạn Đông Phương bắt đầu kinh doanh rồi từ từ trở thành một công ty du lịch Đông Phương, sau đó từ từ chuyển đổi ngành nghề, từ đầu tư vào khách sạn sang đầu tư vào ngành công nghiệp điện tử."
“Bà à, con chưa bao giờ quên những chuyện này,” Đông Phương Mặc vội vàng tiếp lời Đông Phương Vân Hà, sau đó liếc nhìn Đông Phương Mai nói: “Chỉ là, bây giờ thời đại thay đổi theo từng ngày, xã hội cũng không ngừng tiến bộ, kế hoạch sẽ từ từ tụt hậu, A Tuấn còn trẻ, lại có nhiệt huyết của tuổi trẻ, con nghĩ vị trí chủ tịch Tập đoàn Đông Phương để cậu ấy ngồi thì tốt hơn”.
“Ừm, ta cũng không phải tới đây để thảo luận với con vị trí chủ tịch tập đoàn Đông Phương,” Đông Phương Vân Hà rất không vui ngăn cản lời nói của Đông Phương Mặc, rồi trừng mắt nhìn anh: “Trêи đường tới đây, A Mai đã nói với ta, Tập đoàn Đông Phương hiện đang lâm vào tình trạng khủng hoảng tài chính, doanh thu gặp khó khăn, là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Đông Phương, con không những không giúp Tập đoàn Đông Phương mà còn liên tục thúc giục số cổ phần còn lại của mình, rõ ràng là con muốn Tập đoàn Đông Phương phải đóng cửa sớm, phải không?"
“Bà nội, tuy lời bà nói là vậy, nhưng con đã làm giấy tờ đàn hoàn.” Đông Phương Mặc cảm thấy mình đối với bà nội cô 75 tuổi này có chút bối rối, vì vậy chỉ có thể nói ngắn gọn: “Ba năm trước, khi con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/2457034/chuong-591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.