Hứa Như ngây ngốc, hóa ra người đàn ông này giả vờ ngủ sao?
“Anh phải dậy rồi…” Hứa Như run run nói, cơ thể dường như không có đường lui.
Lý Thế Nhiên đáp lại một tiếng, nhưng vẫn ôm chặt Hứa Như không buông, cằm đặt trên vai cô mang theo chút lưu luyến.
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Hứa Như mới lập tức đẩy anh ra.
Cô đã gọi bữa sáng. Sau khi Lý Thế Nhiên đánh răng xong, hai người ăn sáng rồi mới đến phòng hội nghị.
Lý Thế Nhiên là chuyên gia nên có vị trí đặc biệt, Hứa Như được bố trí ở một chỗ ngồi khác.
Trước đây đi học cô cũng không đến mức hoàn toàn không hiểu gì. Lý Thế Nhiên ngồi ở phía trước, thỉnh thoảng đặt câu hỏi và trả lời. Khi anh ở trên sân khấu vô cùng chói mắt.
Ánh mắt Hứa Như dần dần trở nên say mê.
Lúc này, một người đàn ông ngồi xuống ghế bên cạnh, âm thanh có chút quen thuộc.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi.” Kỳ Chiến nháy đôi mắt hoa đào lười biếng.
Hứa Như ngây người, đúng là ngoài ý muốn.
“Thì ra anh đến đây công tác?” Hứa Như hỏi.
Kỳ Chiến gật đầu, cong cong môi mỏng: “Xem ra chúng ta đúng là có duyên.”
“Kỳ tổng không phải nên ngồi hàng ghế khách quý hay sao?”
Kể từ lần đầu tiên gặp mặt liền bị Kỳ Chiến mỉa mai, cô đã nhớ được thân phận của anh ta.
Nhân vật lớn như anh ta ngồi ở góc này há chẳng phải khiêm tốn quá rồi sao.
“Tôi với những thứ này ù ù cạc cạc, ngồi hàng ghế khách quý đúng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-dinh-cap/544043/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.