Bà Thanh quan sát con trai, lúc này mới nhoẻn miệng cười nhìn Hạ Lan.
"Cô phải biết đàn ông có vợ là thứ không nên động đến, vì động đến thường sẽ bị đau.
Cô đừng khóc mà nói rằng cô đau khổ, nỗi đau của cô không đáng để so với nỗi thống khổ mà Thanh Đan con dâu tôi đang chịu đựng."
Nước mắt Hạ Lan rơi tức tối, cô ngước mắt nhìn Quốc Thịnh nhưng anh chẳng nói gì.
Mọi chuyện thật sự do Hạ Lan bày ra, Quốc Thịnh ngay từ đầu đã không để ý đến cô.
Nhưng cô lại như kẻ ngốc mà làm mọi thứ vì anh, đến mức dù không biết uống rượu nhưng đã uống để say.
Đến cuối cùng cũng là muốn được bên cạnh anh.
Cô cố tình gửi đoạn video cho Thanh Đan hòng khiến Quốc Thịnh và vợ bất hòa, muốn nhân cơ hội mà yêu anh.
Nhưng không nghĩ rằng Quốc Thịnh vì chuyện này mà căm ghét cô hơn, thậm chí đã ra tay đánh cô.
Hạ Lan khóc đau khổ, vì sao tình cảm của cô lại là thứ tình cảm sai trái đến vậy.
......................
Thanh Đan vẫn tự giam mình trong căn nhà, hàng ngày cô đều âm thầm nhìn Quốc Thịnh quỳ gối dập đầu trước bà Hoa để được gặp cô.
Bà Thanh lặng lẽ đến gặp Thanh Đan, cô vui vẻ tiếp đón bà.
Ngồi bên cạnh Thanh Đan, trông thấy gương mặt hốc hác, đôi mắt vừa thâm quầng vừa sưng tấy vì khóc.
Bà cảm thấy xót xa cho cô, bà Thanh xem cô như con gái của mình.
Từ khi gia đình Thanh Đan không còn, Bà Thanh luôn nguyện rằng gia đình bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-gan-no/28566/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.