Mọi người chợt hốt hoảng nhận ra có mùi khí ga thoáng qua.
Có lẽ do chập điện, nổ và bị rò rỉ cả khí ga.
Đám đông sốt ruột gọi điện cho cứu hộ.
Quốc Thịnh nghĩ đến sự tồi tệ nhất có thể xảy ra, anh cởi áo vest ra, chạy vào sân nhúng ướt đẫm cái áo.
"Vẫn còn kịp, Thanh Đan đợi anh!"
Cà vạt nhanh chóng bị Quốc Thịnh nhúng nước rồi cột ngang mũi làm khẩu trang.
Xung quanh can ngăn Quốc Thịnh để chờ cứu hộ, anh không nghe mà một hướng lao thẳng vào bên trong.
Bóng tối bao lấy bên trong, mùi cháy khét, mùi khí ga nồng ngộp.
Anh lần mò theo trí nhớ của mình về căn nhà, trong đầu anh tự hỏi Thanh Đan đang ở đâu.
Quốc Thịnh gọi tên Thanh Đan, anh mong chờ một hồi đáp từ cô, nhưng đáp lại anh vẫn là sự im lặng.
"Thanh Đan! Em đang ở đâu! Thanh Đan!"
"Thanh Đan! Trả lời anh đi.
Em đừng im lặng như thế chứ!"
Quốc Thịnh quay cuồng trong luồn khí độc, anh định hướng phòng của Thanh Đan để đi lên.
Chợt phía bếp truyền đến tiếng động.
Xoảng...
Quốc Thịnh nhận ra đó là tiếng xoong nồi bị rơi xuống, anh không suy nghĩ thêm mà tiến vào bên trong.
Càng lúc, khí ga càng bốc lên cao, sự nguy hiểm càng lúc càng đến gần.
Bên ngoài, đội cứu hộ vừa đến, họ đang cố gắng hết sức để cứu những người bên trong.
Người dân xôn xao có một người đàn ông đã chạy vào trong, khi ấy có người dùng điện thoại quay phát trực tiếp.
Bà Thanh nhận thông báo từ Quốc Hải, bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-gan-no/28600/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.