Ngoại truyện về Cảnh Mạc Vũ
Action 1: Tuyết ở Washington
Ngày cô bỏ đi cũng là một ngày mùa đông, tuyết rơi đầy trời. Sau đó, mùa đông không đi qua, tuyết cũng không ngừng rơi...
Đêm Bình an (đêm ngày 24/12) tối mù mịt, Washington phủ một màu tuyết trắng xóa. Tiếng cười nói và nhạc Giáng sinh vui vẻ tràn ngập không gian. Tuyết bám trên cửa sổ và mái hiên thỉnh thoảng rơi xuống.
Cả buổi tối vùi đầu vào tập tài liệu dày cộp, đến lúc này anh mới day day huyệt thái dương rồi cầm cốc cà phê bên cạnh đưa lên miệng. Anh phát hiện trong cốc chỉ còn giọt cà phê cuối cùng, theo thành cốc rơi xuống.
Anh nâng cốc cà phê trống không một lúc lâu sau mới có thể kìm nén nỗi đau đột ngột tràn lên trong lồng ngực. Anh lại quên mất, cô không còn ở bên anh, sẽ không còn ai lặng lẽ rót đầy cốc cà phê nóng cho anh trong lúc anh chuyên tâm làm việc. Lúc bấy giờ, anh tưởng cà phê trong cốc uống mãi không cạn, giống như tình yêu của cô dành cho anh là vô tận.
Hóa ra, cốc cà phê cũng có ngày uống cạn, tình yêu của cô cũng có ngày kết thúc.
Đặt chiếc cốc xuống bàn, anh tiếp tục xem lài liệu. Thế nhưng, những hàng chữ tiếng Anh trên văn bản đột nhiên trở nên hỗn loạn, anh buồn bực đóng tập tài liệu, cởi áo đi vào nhà tắm.
Dòng nước xối xả gột rửa làn da mang lại cảm giác đau rát.
Dầu tắm có mùi cây cỏ lẫn mùi trà xanh dưới tác động của nước nóng dần dần lan tỏa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-khong-tinh-yeu/1814160/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.