Moscow.
Không khí mang theo chút lành lạnh từ cửa sổ rót vào, giống như mùi rượu say lòng người, một tiếng bước chân nhè nhẹ truyền đến, thân thể người phụ nữ ngồi trên ghế cứng đờ, sau đó có chút sợ hãi cầm chén trà trên bàn đưa lên miệng.
“Chi nha” một tiếng, cửa bị một đôi bàn tay thon dài như tay nghệ sĩ đẩy ra, sau đó là một cỗ hơi thở đàn ông mãnh liệt xuất hiện, cái loại hơi thở đó vờn quanh phía sau cô, làm cho cô giống như bị dây thép quấn chặt cổ, khó có thể hô hấp.
Có cỗ khí nóng đột nhiên thổi tới trên tai cô, Trường An run rẩy, trà đã nguội trên tay tràn ra ngoài.
Tiếng cười nhẹ đột nhiên vang lên, giọng nói tràn ngập bá đạo lại mềm mại tâm niệm ở bên tai cô nói nhỏ.
“Sợ tôi?”
“Phải.” Trường An thành thật trả lời, ổn định lại tâm tình, đem chén trà đưa lên miệng.
Ngón tay trắng nõn đột nhiên ngăn lại trên môi cô: “Đã không còn trà.”
“Phải không?” Trường An có chút ngượng ngùng, mặt hơi đỏ lên.
Người đàn ông đột nhiên sãi bước di chuyển, đi tới trước mặt cô, thân thể cao lớn uy mãnh bao phủ trước người cô, mang theo một cỗ cường ngạnh không thể khống chế, hắn đứng trước người Trường An, hơi cúi đầu, lại gần nhìn dung mạo của Trường An.
Lông mày Hàm Yên, mắt phượng lười biếng, cả người dịu dàng an tĩnh tựa như sen trong hồ.
“Tôi thật càng ngày càng thích em.”
Câu nói kia, ngợi lại năm tháng dịu dàng kinh diễm của cô, giống như nhiều năm về trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-manh-me-sep-tha-cho-toi-di/435274/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.