Editor: Xám
Vươn tay ra muốn nhận lấy. Nhưng vì đã say, trước mắt sinh ra hình ảnh chồng lên nhau.
Không cầm điện thoại thành công, ngược lại nắm lấy tay Diêu Hữu Thiên.
Anh dùng sức kéo, còn vung ra.
Thì ra ý định ban đầu là muốn ném điện thoại đi.
Nhưng anh đã uống say, kéo tay Diêu Hữu Thiên.
Kéo, vung như vậy ——
,
Diêu Hữu Thiên vốn đang hơi khom người, đưa di động đưa cho anh.
Bất ngờ bị Cố Thừa Diệu kéo lấy, cơ thể của cô liền ngã về phía anh.
Càng chưa từng nghĩ Cố Thừa Diệu lại vung tay cô ra. Diêu Hữu Thiên lập tức mất thăng bằng, ngã vào lòng Cố Thừa Diệu.
Cố Thừa Diệu đang ngồi dưới đất. Diêu Hữu Thiên lại ngồi trên đùi anh.
,
Hai chân cô gập lại, toàn bộ trọng lượng của nửa cơ thể đặt ở trên đùi Cố Thừa Diệu.
Cố Thừa Diệu đã say, sức lực lại không nhỏ.
Dựa vào bản năng, vươn tay ra vòng lại. Lập tức giữ cơ thể Diêu Hữu Thiên ổn định.
Mà lúc này chuông điện thoại di động cũng ngừng lại.
,
Cô vừa mới tắm rửa, trên người có mùi thơm của sữa tắm.
Mặc dù Cố Thừa Diệu đã say, nhưng giác quan không hề biến mất.
Anh khép hờ mắt, nghiêng mặt, nỗ lực muốn nhìn rõ.
Trước mắt là một gương mặt mơ hồ, không thấy rõ ngũ quan, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt kia.
Sáng ngời giống như vì sao trên trời, đang nhìn anh không chớp mắt.
Hít sâu một hơi, cảnh tượng như trước mắt, hình như đã thấy ở đâu.
,
Anh nhớ lần đầu tiên đưa Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1473312/chuong-73-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.