Editor: Xám
Cố Thừa Diệu ngồi trong phòng đọc sách.
Quyển album ảnh bày trên bàn, còn có tấm CD kia. Trong tay còn có một cây kéo.
Anh cầm cây kéo kia, trong đầu nghĩ có nên cắt người anh ta ra khỏi tất cả những bức hình có liên quan đến Triệu Bách Xuyên trong quyển album kia đi không?
Cây kéo giơ lên, cầm một bức hình muốn dùng kéo cắt.
Cửa phòng đọc sách "két" một tiếng, bị người đẩy ra. Tay cầm kéo của anh cứ như vậy dừng giữa không trung.
Ngẩng đầu, lập tức đối diện với đôi mắt có chút nghi hoặc của Diêu Hữu Thiên.
,
“Anh đang làm gì vậy?”
“. . . . .” Không làm gì. Cố Thừa Diệu theo bản năng muốn giấu bức hình và chiếc kéo đi.
Có điều mặc dù động tác của anh không chậm, nhưng không qua được quyển album quá dày trên bàn.
Anh cũng không thể thật sự cắt sạch một mạch được.
“Đây là ——” Cuối cùng Diêu Hữu Thiên nhìn thấy, Cố Thừa Diệu đang muốn hủy đi thứ gì.
Nhanh chóng tiến lên, giành lấy cây kéo trên tay anh.
,
“Anh đang làm gì vậy?” Nếu như những bức hình này thật sự bị anh cắt mất, ngày mai Cố Dịch Phàm liều mạng với anh cũng không chừng.
Ném cây kéo sang một bên, Diêu Hữu Thiên giành lấy cuốn album, cũng giành lấy cả chiếc đĩa CD kia.
Cô nhìn Cố Thừa Diệu với vẻ đề phòng, cuối cùng ôm album và CD vào lòng.
Cô vừa mới muốn cất kỹ, Cố Thừa Diệu đã đứng bật dậy.
Vóc người cao lớn, tạo thành cảm giác áp bức áp đảo, đứng ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/610065/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.