Anh nhìn cô nói:
“Em…”
Nhưng không nghĩ rằng Vu Tịch cũng đang muốn nói chuyện.
Hai người liếc nhìn nhau.
Vu Tịch nói:
‘Anh nói trước đi.
Cố Lâm Hàn nói:
“Hay là em nói trước đi.
”
Vu Tịch nói:
“Cái đó, cái đó, những lời hôm nay anh nói, tôi đã suy nghĩ một chút, tôi cảm thấy…”
Cố Lâm Hàn nhìn cố nói:
“Cái gì?”
“Tôi cảm thấy, anh không cảm thấy quá qua loa cẩu thả hay sao… chuyện này, vẫn là nên thật sự suy nghĩ kỹ càng.
”
Lúc này cố Lâm Hàn nắm chặt tay lái, có một chút căng thẳng nói:
“Là bởi vì em… còn nghĩ đến người đàn ông khác, nên mới cự tuyệt trở thành một người mẹ hay sao?”
“Nói đùa cái gì vậy?” Vu Tịch ngạc nhiên nhìn anh.
Anh nói:
“Vậy vừa rồi em nói với em gái em cái gì…” Vu Tịch nói:
“Khi còn trẻ ai mà không từng mắt mù chứ, tôi nói suy nghĩ một chút, là muốn nói … tôi cảm thấy, sinh đứa trẻ ra, không phải là sinh đơn giản như vậy, anh cũng biết, một đứa trẻ cần có bố có mẹ, có một gia đình cho nó tình yêu thương, có thật nhiều hạnh phúc… tôi không muốn, không muốn sinh ra một đứa trẻ không hạnh phúc.
”
Cố Lâm Hàn nghe xong, trong lòng khẽ rung động.
Nhìn Vu Tịch, anh cúi đầu xuống, ánh mắt khẽ rung động, ánh sáng mờ ảo ảm đạm ở bên trong, khiến trong trong lòng anh đột nhiên có một chút đau lòng.
cố Lâm Hàn nhìn Vu Tịch, nghĩ đến việc Cố Tân Tân mấy lần đến nhà của Vu Tịch.
Từng nhắc đến việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1858961/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.