Chiều hôm đó, Tô Ly rời đi, còn cẩn thận để lại chìa khóa xe của Kiều Phỉ Dư cho bà chủ nhà giữ hộ.
Cô đã dự đoán rằng Kiều Phỉ Dư hoặc bố mẹ anh sẽ đến Nam Đô tìm mình, nên không muốn gặp mặt lúc này, và xe cũng không tiện mang theo.
Suy đi tính lại, cô quyết định nhờ bà chủ nhà giữ hộ.
Kiều Phỉ Dư rất muốn hỏi thêm nhiều điều, nhưng bà chủ còn bận dẫn đôi nam nữ kia xem nhà, nên họ đành đợi bên ngoài.
Dù chỉ ở đây vài ngày, nhưng những ngày đó, mỗi khoảnh khắc đều có Tô Ly hiện diện.
Đôi nam nữ xem nhà xong chưa đầy mười phút, cảm thấy hài lòng nhưng muốn so sánh thêm, nên chỉ kết bạn qua We.
Chat rồi rời đi.
Bà chủ mời ba người vào trong nhà.
Kiều Thùy Tuyết đi quanh căn hộ một vòng, cảm thấy tuy nhỏ nhưng được trang trí ấm cúng.
Thậm chí trên tủ lạnh vẫn còn những tờ ghi chú của Tô Ly chưa kịp gỡ xuống.
Cô cũng để lại nhiều đồ đạc không mang theo.
Chẳng hạn như đèn bàn, những món đồ trang trí nhỏ xinh và hai chiếc gối ôm hình thỏ màu be trên ghế sofa.
Còn có vài món đồ chơi gấu trúc không lớn lắm và những món đồ chơi Tô Ly và Kiều Phỉ Dư đã bắt được từ máy gắp thú trong khu vui chơi.
Tất cả đều nằm yên trên ghế sofa.
Căn hộ đầy dấu ấn của cô, nhưng giờ lại thêm một cảm giác trống trải, mất mát.
“Dù tôi không rõ gia đình các vị xảy ra chuyện gì, nhưng Tô Ly đã rời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-nong-chay-can-hi/2715851/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.