Sàn nhà trắng tinh, váy và giày của Cố Vân Tịch cũng trắng muốt.
Vậy mà lúc này, những giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống, trông vô cùng chói mắt!
Máu chảy ra từ giữa hai chân cô, bụng đau quặn, cô không thể đứng vững. Lục Hạo Đình ôm lấy cô, váy cưới trắng tinh nhanh chóng bị máu thấm đỏ.
Tình hình thế này… nhìn bề ngoài rất giống sẩy thai!
“Vân Tịch… đừng sợ, anh đưa em đến bệnh viện ngay…”
Lục Hạo Đình không quan tâm gì khác, bế cô lên và lao thẳng ra ngoài.
Mọi người trong tiệm đều chết lặng. Mới phút trước còn vui vẻ thử váy cưới ngọt ngào, sao đột nhiên lại thành ra thế này?
“Cô ấy… đang chảy máu kìa…”
“Có phải… sẩy thai không?”
“Mới nãy vẫn còn bình thường mà!”
“Cho dù có thai… sao lại đột ngột như vậy chứ?”
Cố Vân Tịch chỉ thử váy thôi, không làm gì mạnh, cũng chẳng có dấu hiệu gì cả. Vậy mà đùng một cái, máu chảy không ngừng… Thật sự quá kỳ lạ!
Nhưng đứng trước tình cảnh này, ngoài chuyện sẩy thai, mọi người không thể nghĩ ra lý do nào khác.
Lục Hạo Đình bế Vân Tịch chạy ra cửa, đúng lúc nhìn thấy Diệp Phồn và Lưu Tinh Trì vừa dừng xe, hai người vừa bước xuống thì thấy cảnh này, sửng sốt: “Chuyện gì vậy?!”
“Đến bệnh viện!”
Lục Hạo Đình gào lên.
Hai người không hỏi thêm, vội vàng lên xe.
Xe lao đi với tốc độ cực nhanh, Diệp Phồn lái, Lưu Tinh Trì ngồi ghế phụ, phía sau Lục Hạo Đình vẫn ôm chặt Cố Vân Tịch trong lòng.
“Vân Tịch? Em sao vậy? Em nghe anh nói không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-tai-sinh-luc-thieu-cung-chieu-co-vo-bac-si-bi-an-tan-troi/2737655/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.