Từ trước đến nay, cô chưa từng thật sự tiếp xúc gần gũi với Lục Hạo Vũ, luôn cho rằng anh đúng như hình ảnh cô vẽ ra trong đầu: chính trực, lễ độ, nho nhã như ngọc.
Thế nhưng…
Sau một ngày tiếp xúc, cô cảm thấy người đàn ông trước mắt này hình như… hơi khác với những gì cô tưởng tượng?
Chuyện xảy ra tối qua đang dần hiện lên trong đầu cô. Dù cô bị hạ thuốc, không phải mất trí nhớ, nên dĩ nhiên nhớ rất rõ từng chuyện đã xảy ra.
Cô bị hạ thuốc, mất kiểm soát là điều không thể tránh khỏi. Nhưng Lục Hạo Vũ thì hoàn toàn tỉnh táo.
Một người đàn ông bình thường luôn mang dáng vẻ nho nhã, đạo mạo như anh, sao trong lúc đó lại có thể... mãnh liệt đến vậy?
Thuốc kia chỉ kéo dài tác dụng một lúc thôi. Thế mà anh lại dày vò cô đến tận sáng mới chịu dừng, bây giờ nghĩ lại, mới chỉ qua chưa bao lâu…
Đã vậy, lời ngon tiếng ngọt anh nói ra cứ tuôn như suối, hoàn toàn không giống với vẻ ngoài nghiêm chỉnh thường ngày.
Mạnh Ngọc Yên cắn một miếng thịt gà, trong lòng chỉ có một cảm giác: mình bị lừa rồi!
Lục Hạo Vũ thấy cô bé đang nhìn mình, quay đầu liếc cô một cái.
Mạnh Ngọc Yên giật bắn người, cúi gằm đầu xuống, ngoan ngoãn ăn cơm như một chú mèo con.
Lục Hạo Vũ: “……”
Anh xoa cằm, trong lòng thấy buồn cười. Cô nhóc này, tối qua lúc "trên giường" thì cứ quấn lấy anh không rời, liên tục nói thích anh, năn nỉ anh đừng rời xa, bảo đã chờ anh rất lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhan-tai-sinh-luc-thieu-cung-chieu-co-vo-bac-si-bi-an-tan-troi/2756443/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.