Quan Tự không làm tạo hình dư thừa trên tóc Tưởng Khinh Đường, chỉ chải thẳng chải thuận mái tóc dài của nàng mà thôi, nhưng cũng rất xứng với quần áo và trang điểm hôm nay của nàng.
Sau khi chải đầu xong Quan Tự lùi về mấy bước, cho Tưởng Khinh Đường đứng lên, xoay vài vòng để mình xem thành quả.
Ngay trước mặt Quan Tự, Tưởng Khinh Đường cảm thấy ngại ngùng, miễn cưỡng xoay một vòng, đứng trước Quan Tự, ngẩng đầu hỏi cô: "Được… không…?"
Trong sự cẩn thận từng li từng tí lại chất chứa chút chờ mong, nàng tự cho là che giấu kỹ, nhưng Quan Tự sớm đã thấy rõ ràng từ trong ánh mắt nàng.
Đâu chỉ được, mà là quá được.
Nhất là đôi mắt ướŧ áŧ trong suốt kia, tựa như một chú nai con vừa ra đời, sạch sẽ mà trong sáng. Cô gái như vậy, chỉ đứng ở đó thôi cũng đã rung động lòng người, trau chuốt trang điểm gì đều thành dư thừa.
"Rất xinh đẹp." Quan Tự học rộng tài cao, đến trước Tưởng Khinh Đường, cũng chỉ còn ba chữ rất xinh đẹp.
Tưởng Khinh Đường dễ thỏa mãn, được một câu xinh đẹp của Quan Tự thôi mà trái tim đã bay lên, nàng cùng Quan Tự đi đến sảnh tiệc, trên đường đi nắm tay Quan Tự, nhiệt độ trên mặt chưa từng hạ xuống.
Trải qua việc trì hoãn, khi Quan Tự dẫn Tưởng Khinh Đường đến sảnh tiệc thì tiệc tối đã bắt đầu. Ông Tưởng vừa đọc xong lời chào mừng, Quan Tự đã mang theo Tưởng Khinh Đường đẩy cửa vào, thế là ánh mắt mọi người ở đây đều rơi vào trên người các cô.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-nhe-nhoc-cam-cua-toi/248739/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.