Chương 37: Biện pháp cũng chưa chắc đã an toàn. Edit & beta: Cún Đồng Uyển Thư không hiểu ý của câu nói đó từ Tạ Quyến Hòa. Nó có liên quan gì đến bức ảnh này chứ? Tạ Quyến Hòa khẽ bóp tay cô: “Em còn nhớ lúc đó em thay ai nhảy điệu múa đó không?” Đồng Uyển Thư ngẫm nghĩ một lúc. Trần Diên? Không trách được cô cảm thấy cái tên Trần Diên nghe có phần quen thuộc, lúc vào sân khấu, cô cầm bảng tên của Trần Diên. “Vậy thì những bức ảnh này có liên quan gì?” Hai chuyện này có thể liên kết với nhau sao? “Chẳng lẽ ai đó đã nhầm tưởng em là Trần Viên à?” Cũng không thể nói là “nhầm”, vốn dĩ cô là người thay Trần Viên biểu diễn, mà cả hai đều đeo mạng che mặt, nhận không ra cũng là chuyện bình thường. Tạ Quyến Hòa gật đầu, mỉm cười dịu dàng: “Vợ anh đúng là thông minh. Ai bảo vợ anh xinh quá, anh không nhịn được mà nhìn thêm vài lần. Có những người cố ý quan sát tỉ mỉ, nên bức ảnh này mới ra đời.” Đồng Uyển Thư khẽ cong môi, lẩm bẩm nhỏ: “Chẳng phải cũng vì anh thấy sắc khởi tâm mà ra chuyện này sao.” Tạ Quyến Hòa chơi đùa với những ngón tay cô, cười nói: “Hết cách rồi, bị từ trường của định mệnh hấp dẫn, anh làm sao mà kháng cự được.” Bao nhiêu năm qua, anh chưa từng để tâm vào chuyện này, vậy mà chỉ với một cái liếc nhìn cô kinh diễm thoáng qua, đã không thể quên nổi, “Chỉ cần nhìn một lần là đã không thể quên được rồi.” “Cãi chày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-sac-me-nguoi-tay-tu-nhat-tieu/2909553/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.