Mã Dược và bốn người Giả Hủ, Lý Túc, Lỗ Túc, Khoái Việt dưới sự hộ vệ của Điển Vi và mấy trăm thiết kỵ giục ngựa chậm rãi xuất trận. Ở phía trước không xa, đài đất do Lỗ Túc, Khoái Việt phụ trách đã xây được một nửa, một đài đất lớn cao hơn cả tường thành Thọ Xuân chỉ còn cách đầu thành Thọ Xuân không tới năm mươi trượng, hai ngàn cung tiễn thủ của quân Lương xếp thành mười tung đội, đang bắn nhau với cung tiễn thủ của quân Ngô trên đầu thành Thọ Xuân.
Giữa mười tung đội do cung tiễn thủ xếp thành, sĩ binh Tây Lương thiết kỵ giống như nước chảy không ngừng đang vận chuyển từng sọt từng sọt đất lên đài dất. Sau đó lại nhắm về phía đầu thành Thọ Xuân mà đổ xuống, theo mỗi một sọt đất được đổ xuống, đài đất ở dưới chân đại quân Tây Lương liền không gì ngăn trở men thêm từng phân về phía thành Thọ Xuân. Hai mươi ngày nay, quân Lương chính là bằng vào chiêu số nhìn thì ngu ngốc nhưng căn bản không có cách nào phá giải này mà từng bước áp sát thành Thọ Xuân.
Mã Dược đắc ý nói: "Xem ra Chu Du đúng là cũng bó tay với thuật lấy đất lấp thành này của Tử Kính rồi, ha ha."
Lỗ Túc nói: "Thừa tướng ngàn vạn lần đừng xem nhẹ Chu Du, Túc có thể đoán định, Chu Du tất sẽ có cách phá giải."
Mã Dược hỏi ngược lại: "Năm đó Tử Kính và Chu Du luận chiến, Chu Du có phá giải được thuật lấy đất lấp thành này của Tử Kính không?"
Lỗ Túc lắc đầu nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/389515/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.