“Ừhm.” Hứa Gia Mộc mở miệng thật bình tĩnh, qua một lát, lại nói: “Em nhớ rõ đêm đầu tiên gặp nhau, em đã nói gì với anh không?”
“Em nói, nhìn anh giống như là người mang chuyện cũ.” Trên mặt anh có chút tự giễu: “Nếu làm tổn thương một người con gái suốt tám năm, xem như là một chuyện cũ, thật sự anh đúng là người có chuyện cũ.”
Nói xong, Hứa Gia Mộc cầm lấy điện thoại trên mặt bàn và chìa khóa xe đứng lên: “Không phải em vẫn muốn biết chuyện cũ của anh sao? Đi thôi, anh dẫn em đi xem?”
-
Hứa Gia Mộc mang theo cô đến nghĩa trang, anh chỉ vào một tấm mộ không có di ảnh, nói: “Đây là chuyện cũ của anh.”
Vẻ mặt của Dương Tư Tư trở nên kinh ngạc, nhưng cô cũng không nói gì, bởi vì cô biết, tiếp theo anh sẽ nói tất cả.
“Đây là con của anh, một đứa bé ngay cả nó là trai hay gái anh cũng không kịp biết, liền đã rời khỏi thế giới này rồi.” Qua một lúc, anh mới mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm bia mộ, cực kỳ dịu dàng, nhưng toàn thân lại nhiễm một tầng bi thương.
“Đứa bé này, là của anh và Tống Tương Tư à?” Dương Tư Tư đã ngả bài với anh ở Cẩm Tú viên, cũng chưa nói ra tên của Tống Tương Tư, nhưng hiện tại lại nói ra.
“Đúng.” Hứa Gia Mộc không hề do dự thừa nhận.
“Đứa bé bị làm sao?”
Sau đó Dương Tư Tư nghĩ đến vừa rồi Hứa Gia Mộc nói anh không biết nó là trai hay gái, đã rời khỏi thế giới này rồi, vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-55-lan/1032406/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.