Nhiệt độ trong căn phòng tăng trở lại.
Cơ thể Nguyễn Huỳnh vừa nóng vừa bỏng, môi của cô bị Lục Ngộ An hôn đến mức tê dại. Khi cánh môi hai người dán vào nhau, anh rõ ràng đã dịu dàng hơn vừa rồi rất nhiều.
Thế nhưng, tiếng chuông cửa lại vang lên không đúng lúc.
Hai người trên giường đều dừng hành động lại, Nguyễn Huỳnh ngượng ngùng, đưa tay đẩy người trước mặt, giọng nói khàn khàn: “Đi… đi mở cửa.”
Nghe tiếng lẩm bẩm của cô, Lục Ngộ An rũ mắt xuống, bình tĩnh nhìn cô một lúc rồi mới nhét cô vào chăn mền, cầm lấy chiếc áo khoác cởi ra khi vừa vào nhà rồi mặc lên, sau đó đến cửa.
Là nhân viên đưa nhiệt kế tới.
Lục Ngộ An nhận lấy, sau khi cảm ơn một tiếng thì đóng cửa lại.
Nửa đường bị cắt ngang, hai người cũng mất đi tâm tư tiếp tục.
Huống chi Nguyễn Huỳnh còn đang sốt, cho dù Lục Ngộ An có dục vọng thì cũng sẽ kiềm chế.
Đo nhiệt độ cơ thể xong, Nguyễn Huỳnh đưa nhiệt kế cho Lục Ngộ An.
Tình hình lần này không khác lần trước quá nhiều, sốt tới hơn ba mươi tám độ.
Lục Ngộ An cau mày, nhìn về phía Nguyễn Huỳnh: “Muốn đi bệnh viện không?”
“...” Nguyễn Huỳnh mím môi, lắc đầu: “Không muốn.”
Ở Bắc Thành còn đỡ, có Lục Ngộ An, cũng có bạn bè, lại là nơi quen thuộc. Nhưng ở nơi này, Nguyễn Huỳnh tuyệt đối không muốn đi bệnh viện.
Lục Ngộ An đưa tay sờ lên trán cô: “Uống thuốc hạ sốt trước, ngày mai vẫn chưa hạ sốt thì chúng ta đi bệnh viện nhé?”
Anh hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom/1553048/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.