Tửu lượng của Tư Niệm nói tốt cũng không tốt, nói không tốt thì lại tốt hơn Nguyễn Huỳnh một chút.
Trong phòng bao đã uống mấy ly, khi đến quầy bar lại gọi thêm hai ly uống hết, lúc cô muốn gọi ly thứ ba, người vẫn luôn im lặng ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Cho cô ấy một ly nước lọc.”
Tư Niệm: “...”
Cô hơi ghét bỏ nhìn Chu Hạc Thư một cái: “Giáo sư Chu, nước lọc thì ở nhà tôi cũng có thể uống được.”
Mí mắt của Chu Hạc Thư đều không động đậy, anh lạnh nhạt nói: “Lục Ngộ An nói đêm nay bạn gái cậu ấy không rảnh quan tâm đến cô, bảo tôi trông chừng cô một chút.”
Nghe thấy lời này, Tư Niệm nghi hoặc nhìn anh: “Anh nghe lời bác sĩ Lục đến thế à?”
Chu Hạc Thư: “Cậu ta là bác sĩ.”
Trong phút chốc này, Tư Niệm không hiểu ý tứ sâu xa khi Chu Hạc Thư nói Lục Ngộ An là bác sĩ. Cô chậm rãi ồ một tiếng: “Anh ta gọi anh là anh đến ngay à?”
Chu Hạc Thư: “Cậu ta nợ tôi một ân huệ.”
Tư Niệm nghẹn lời, hoang mang nói: “Không phải các anh là bạn bè sao?”
“Anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng.” Chu Hạc Thư ngước mắt nhìn cô: “Nghe nói tới chưa?”
Tư Niệm không muốn nói chuyện nữa.
Bartender đẩy nước lọc đến trước mặt Tư Niệm, Tư Niệm không thể không nhận, nói lời cảm ơn.
Uống nhiều rượu quả thật dạ dày không thoải mái lắm, cô bưng nước ấm, không nhìn Chu Hạc Thư nữa, nhẹ nhàng uống gần nửa ly. Uống xong được một lúc, cô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom/435644/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.