Lúc Lăng Giản trở lại cung điện của mình thì trời đã sáng rõ, nàng kéo thân mình mỏi mệt đi xuyên qua chính điện, muốn mau chóng nằm lên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái trong tẩm cung bổ giấc một phen, gần rạng sáng đã kịch liệt vận động cùng với mấy ngày liền tàu xe mệt nhọc làm cho thân thể của nàng thật sự không chịu nổi.
Hương vị điểm tâm thơm ngào ngạt thổi qua mũi Lăng Giản, nàng đánh ngáp liếc về phía cái bàn bày đầy món ăn.
Nơi đó, Hứa Linh Nhược đang ngồi trên ghế tao nhã hưởng dụng món ăn, trên mặt nàng không có biểu cảm gì, chỉ là im lặng ăn, tựa hồ cũng không hề nghe được tiếng bước chân của Lăng Giản.
"Linh Nhược, ngươi sớm như vậy đã thức dậy làm chi?!"
Lăng Giản đánh ngáp nói, không biết vì cái gì, lúc nhìn thấy Hứa Linh Nhược thì trong lòng của nàng liền sinh ra một chút áy náy, hoặc như là đứa nhỏ làm sai chuyện không muốn bị người lớn phát hiện.
"Dùng đồ ăn sáng."
Thanh âm Hứa Linh Nhược mang theo một chút khoảng cách xa lạ, khẩu khí lạnh như băng làm cho Lăng Giản cảm thấy như trở về lần đầu tiên nhìn thấy nàng.
Lăng Giản xấu hổ hướng Hứa Linh Nhược cười cười, nhưng Hứa Linh Nhược cũng không hề nhìn tới nàng, trong lúc nhất thời nhưng lại cảm giác trong lòng chua xót.
"Ha ha, ngươi ăn trước đi.
Ta, ta trở về ngủ thêm một chút, ngươi từ từ ăn."
Lăng Giản bị không khí như vậy làm cho phá lệ không được tự nhiên, rụt lui cổ nâng bước tính đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-bai-thai-giam/635518/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.