“Hòa thân?”
Mặt Công Tôn Vũ không còn chút máu, lặp lại lời Công Tôn Lẫm vừa mới nói cho nàng.
“…… Ừ.” Công Tôn Lẫm lắp bắp gật đầu.
Nhìn nàng như chịu đả kích rất mạnh, làm cho hắn âm thầm run rẩy, cảm thấy như mình làm chuyện gì đó vô cùng sai trái, Rất có lỗi với nàng.
Hắn cảm thấy hơi do dự, quyết định của hắn là sai sao?
“Này……” Hắn không khỏi khẩn trương hít sâu một hơi.“Hoàng thượng nói Tam hoàng tử Tư Quốc cá tính ôn hòa, nhân phẩm thượng thừa, hơn nữa hắn cũng thông thao âm luật thi từ, thực tương xứng với sở thích của ngươi, các ngươi nhất định sẽ hòa hợp, nói không chừng còn có thể phu xướng phụ tùy, hòa thuận vui vẻ……”
Hắn cố gắng nói tốt giúp trượng phu tương lai của nàng, thấy mặt nàng vẫn trắng bệch như cũ, hốc mắt thậm chí dần dần đỏ lên, khiến ngực hắn cũng khó chịu, đành phải gãi gãi gò má, lắc đầu thở dài.
Ai, hắn bắt đầu có cảm giác hối hận.
Ban đầu, hắn cho rằng gả Vũ Nhi đi là chuyện chính xác, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện đã xem nhẹ cảm xúc của Vũ Nhi.
Nhưng nàng khổ sở như vậy, trong lòng hắn cũng thật không dễ chịu.
“Mấy năm nay, người thay ta chắn không ít lời cầu hôn, thà rằng đắc tội với người ta cũng chưa từng gật đầu một lần…… Ta còn cho rằng…… Nghĩ rằng cả đời này người sẽ không nỡ để cho ta xuất giá.” Nàng cúi đầu nói.
Đầu nàng cúi thấp, rất thấp, nên giọng nói cũng nhỏ gần như không nghe thấy.
Công Tôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-dau/290428/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.