Diệp Thần có chút sửng sốt, sau đó hắn không quay đầu lại, quát: “Câm miệng! Không muốn chết liền cút!”
Thực ra Hồ Tiểu Nguyệt cũng là có ý tốt, Diệp Thần đương nhiên hiểu rõ.
Nếu là người khác, chỉ sợ không dám nói gì, lập tức chạy đi.
Chuột cấp mãnh thú, cũng không khủng lắm, đơn giản là động tác mau, lực lớn, da dày thôi.
Đương nhiên đây là đối với Diệp Thần, còn đối với người thường quá nguy hiểm.
Tốc độ của nó nhanh hơn, nấm đấm cũng to hơn của nhân loại. Kết cục chỉ có một, đó là tử vong, rất ít có ngoại lệ.
Diệp Thần bảo Hồ Tiểu Nguyệt chay đi, tuy trong lời nói có chút thô bạo, nhưng cũng vì muốn cô đừng do dự, nhanh chóng chạy đi.
Cũng vì an toàn của nàng mà suy nghĩ..
Nếu đem thực lực lúc này của Diệp Thần đổi thành yêu tộc, vậy thực lực lúc này của hắn vừa đúng bằng cấp mãnh thú.
Nhưng Diệp Thần không hề sợ hãi, đừng nói một con, mười con thậm chí hai mươi con, hắn cũng không sợ.
Bởi Diệp Thần có Thí Thần Thương, tuy rằng chỉ là thí thần thương (tàn),nhưng cũng là chí bảo thiên tiên.
Đánh người người chết, đánh thú thú vong.
Nhưng giờ phút này, Diệp Thần cau mày, sắc mặt cũng không được tốt.
Chuột là động vật có tính quần cư, bình thường là hội theo cả gia đình.
Nhưng sau khi sao băng rơi xuống, phàm là chuột đã mở mắt sẽ tụ tập cùng một chỗ.
Cái này cũng không quá to tát, nhưng một khi thực lực của chúng tăng, số lượng cũng tăng, thì rất nguy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-hoang-tam-quoc-toi-cuong-ngoan-gia/26940/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.