Con người có xu hướng sợ quá khứ, nhất là quá khứ tổn thương đau lòng. Trường Tương Tư không phải kiểu người hoài niệm chuyện cũ, nhưng dạo gần đây gặp lại cố nhân không ít, vì vậy tối nào cũng mơ đi mơ lại một số chuyện xa xưa
Tối nay y lại chìm vào hồi mộng, là rơi vào khoảng thời gian y đã chính thức luyện Độc y, suốt ngày say mê nghiên cứu đủ loại thuật quái dị, nào là lành thương dược, nào là thuật dịch dung,...Đáng sợ hơn là còn nuôi một bầy thú cưng toàn rắn rết, bọ cạp
Ai ai cũng nói Trường Tương Tư bị tẩu hỏa rồi, quốc sư còn dựng đàn lập phép để trục xuất hồn vì nói rằng y bị đoạt xá
Lễ xuất hồn vừa xong, quốc sư quất vào người y ba cây roi, y lại giả thần giả quỉ sau đó đốt cả đàn cầu phép của hắn.
Cả người vừa bẩn vừa nhơ nhuốc. Trên đường về điện, Trường Tương Tư đã ghé xuống mé hồ mà rửa tay rửa mặt.
Nước trong veo động lại lòng bàn tay, chảy xui theo kẽ tay, Trường Tương Tư hất bụm nước mát lạnh vào mặt, cảm thấy thoải mái theo từng giọt nước chảy xuống xương hàm.
Y vớ tay hứng thêm một bụm nước nữa, vô tình lia mắt nhìn thấy bóng dáng mình dưới nước, thiếu niên tuổi đôi mươi, đôi mắt tím bẩm sinh, vì đôi mắt này mà khi còn nhỏ ai cũng cho là y là quái nhân nên đám con nít cùng lứa không ai chịu chơi với y cả. Nhìn khuôn mặt vừa lem luốc kia, lại nghĩ những lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-ngan/2578963/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.