Tuyết Ninh hướng Lãnh Nguyệt Hàn cùng Thái hậu nhẹ nhàng cúi đầu.
Chợt xoay tròn, lụa trắng trong tay tung ra, mọi người còn không có thấy rõ ràng, lụa trắng đã khoác ở trên người Tuyết Ninh, Tuyết Ninh một bộ cung trang màu hồng, bên ngoài nhóm lụa trắng, thủy chung trên mặt mang theo khuynh thành nhưng lại là một nụ cười xa cách, không có âm nhạc, không có tiếng vỗ tay, Tuyết Ninh một người nhảy vũ khúc thuộc về mình.
Chợt như thế nào thủy tụ rơi ra, ống tay áo vũ động, như có vô số cánh hoa phiêu phiêu đãng đãng lăng không mà rơi xuống, phiêu diêu dắt dắt, một múi, dắt từng luồng trầm hương. Mọi người hình như cái gì cũng không nghe thấy, cũng không nhìn thấy, trong mắt của tất cả mọi người chỉ còn lại hình dáng đang múa giữa sân.
Không có ai phát hiện ra Thượng Quan Thiên Dật đến, chỉ là trong nháy mắt, ngay cả thậm chí một ánh mắt giao hội cũng không có, Thượng Quan Thiên Dật liền không cách nào tự kềm chế mà luân hãm vào, chính hắn ngay cả có thể tinh tường nghe được nhịp tim của mình, trong lòng cũng đã bị nữ nhân kia gây xúc động.
Lãnh Nguyệt Hàn híp mắt, hình như không thể tin được nhìn Tuyết Ninh biểu diễn, nhìn kỹ thuật nhảy nhẹ nhàng của nàng, thân nhẹ tựa như yến, thân thể mềm như mây bay, hai cánh tay mềm mại không xương, kỹ thuật bộ bộ sinh liên hoa như hoa đang lúc bay, như bươm buớm lúc múa trong gió, như nước chảy róc rách, như trăng sáng trong núi sâu, như trong thần hi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-nhan-say-yeu-hau-toc-trang-cua-lanh-hoang/2295433/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.