“Tính tình tam trưởng lão thật quá đáng, tự nhiên bắt học nhiều như vậy.” Hai học sinh đi ngang qua Thủy bàn luận.
Không biết tam trưởng lão bắt bọn họ học cái gì mà làm họ bất bình như vậy nhỉ? Xem ra mai mình phải qua chỗ tam trưởng lão chơi rồi, Thủy xoa cằm cười nhìn rất là lưu manh.
Nhưng mà học sinh thì vẫn là không nên nói xấu giáo viên, mình là người tốt phải giúp họ hiểu mới được.
”Các ngươi có biết nói xấu sau lưng người khác là rất xấu không?” Một tiếng nói phát ra giữa không trung khiến hai người giật mình.
”Người nào mà giữa ban ngày ban mặt giám giở trò ma quỷ, mau ra đây cho ta.” Một trong số hai người cảnh giác nhìn xung quanh hét lên.
”Ta là ai tự các ngươi khác biết, nếu lần sau còn nói xấu người khác ta sẽ mang các ngươi đi cùng.” Giọng nói vang lên từ bốn phía, nhiều làn gió lạnh từ từ thổi. Trong không khí dường như có thấy nhiều bóng trắng chập chờn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai người kia lạnh tới sống lưng sợ hãi chạy bán sống bán chết về phòng. Thấy họ đã chạy đi, Thủy lấp sau gốc cây ôm bụng bật cười nắc nẻ.
.........................
Hôm sau Thủy đến ngọc lưu ly điện để học, sau khi nhìn thấy việc học ở đây cô đã hiểu vì sao các học sinh không muốn học.
Hóa ra là tam trưởng lão bắt họ phải lấy ngọc từ trong một bông hoa bẩn thỉu, có mùi hôi vô cùng khó ngửi, nếu bị dính phải chút dịch của loài hoa này thì chắc chắn sẽ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-thuy/368730/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.