Sau khi Vân Phong vừa đi khuất, mọi người lúc này mới tỉnh lại. Lúc này, cung điện trở lên ầm ĩ, tràn ngập những tiếng bàn tán xôn xao.
”Đó chính là tiểu công chúa đã ngủ say mười hai năm của Thủy quốc sao, thật không thể tin được.”
”Hóa ra là tiểu công chúa Hồng Thủy, thảo nào hoàng đế Thủy quốc lại tức giận như vậy.”
”Lần này Vân Cơ động tới tiểu tổ tông này, nhất định sẽ không có kết quả tốt.”
........................(ui ya, còn vô số lời bàn tán nữa, nhưng ta lười ghi).
Tử Dương lúc này có thể nói là hoàn toàn hóa đá, sắc mặt thì vô cùng phong phú: từ vui mừng đến buồn bực, sau đó lại trở thành lo lắng. Thủy đã tỉnh lại, thật sự cô ấy đã tỉnh. Tại sao cô ấy tỉnh lại rồi mà không đi tìm mình. Không biết vừa trúng một trưởng có bị thương nặng không?
Ỷ Lan ở bên cạnh cũng không khá hơn, sắc mặt vô cùng khó coi. Chẳng phải Hồng Thủy đã ngủ say rồi sao, tại sao bây giờ cô ta lại tỉnh?
Tử Dương vì lo lắng cho Thủy nên cũng nhanh chóng thẳng hướng nội điện mà đi vào.
....................
Vân Phong vào tới phòng đã thấy áo Thủy được cởi ra, trên làn da trắng mịn màng ở lưng có một vết thương đang không ngừng chảy máu, sắc mặt cô thì tái nhợt.
”Tình trạng của con bé thế nào rồi?” Phong lo lắng nhìn sắc mặt em gái
”Vì bị đánh bất ngờ nên vết thương rất nặng, hơn nữa trong trưởng lực còn có độc nên vết thương không ngừng chảy máu.” Tử Vũ lúc này cũng vô cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-thuy/368741/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.