Edit + Beta: An Dung N
Sắc trời dần dần sáng lên, Cố Thất Hải có cảm giác như mình đã ngủ rất lâu rồi.
Mã Tu Hòa đã sớm tỉnh, trên người cả hai đều có cảm giác dinh dính khó chịu, nhưng anh vẫn ôm lấy cô, một giây cũng không muốn buông ra. Cô chỉ cần động đậy một chút cũng có thể khiến anh nổi lên phản ứng, anh nhẹ nhàng hôn lên từng vết sẹo trên da thịt cô, khiến cô đang mơ màng cũng có chút cảm giác.
Đúng lúc tình cảm hai người đang mãnh liệt dâng trào, tiếng chuông điện thoại lại vang lên phá đám.
Cố Thất Hải mơ màng nói: “Của em….”
Mã Tu Hòa thấy dáng vẻ tay cũng không nhấc lên nổi của cô, liền chủ động lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường lại giúp cô, cúi đầu nhìn tên trên màn hình, cau mày không nói lời nào.
Cố Thất Hải kéo cao chăn lên, hơi thở đều đặn, hiểu nhiên là đang trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh.
Để điện thoại tiếp tục đổ chuông như vậy cũng không phải là cách hay, Mã Tu Hòa đành phải nghe máy, đầu bên kia là giọng nói hòa nhã nhẹ nhàng: “Thất Hải, sớm.”
Mã Tu Hòa đáp: “Cô ấy còn đang ngủ, cậu tìm cô ấy có việc gì?” Hà Diễn kinh ngạc, cậu nhận ra đây là giọng của Mã Tu Hòa, dù là qua điện thoại, nhưng không khí giữa hai người vẫn trở nên có chút kì lạ.
Hà Diễn cố hết sức tự thôi miên bản thân bỏ qua hàm ý đằng sau câu nói của Mã Tu Hòa, bình tĩnh nói: “Là như vậy, tôi vừa nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-am-thu-bay/82973/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.