Editor: Tử ĐằngBeta: An Dung Ni
Mã Tu Hòa vốn không thích giấc ngủ của mình bị người khác quấy rầy, ngay cả bây giờ, nếu người đánh thức anh có là ông chủ của anh, vẻ mặt của anh cũng không tốt nổi.
Viên Từ Lâm nhìn sắc mặt mệt mỏi của Mã Tu Hòa, “Chào buổi sáng.”
Tuy Mã Tu Hòa vẫn mặc áo ngủ, đầu tóc có chút hỗn loạn, nhưng tư thế dựa cửa vẫn mạnh mẽ trầm tĩnh như thường, “Viên tiểu thư, tôi nghĩ là cần phải bổ sung thêm điều kiện, nếu không có chuyện quan trọng liên quan đến vụ án, thì xin đừng tới nhà tôi làm phiền nữa.”
“Điều kiện này tôi đồng ý, nhưng mà, anh hẳn là nên mời tôi vào nhà ngồi chứ, tôi đến tìm anh đúng là vì chuyện vụ án thôi.”
Mã Tu Hòa nhìn Viên Từ Lâm một lát, rồi nghiêng người nhường đường.
“Mời vào.”
Mã Tu Hòa tiếp Viên Từ Lâm tại phòng tiếp khách, sau đó, anh xoay người đi vào phòng ngủ, lúc đi ra, quần áo đã được mặc chỉnh tề.
Mã Tu Hòa lịch sự hỏi một câu: “Cô thích uống loại trà nào?”
“Không có rượu đỏ sao?”
“Tôi không có thói quen uống rượu đỏ vào buổi sáng.”
Viên Từ Lâm thản nhiên cười: “Vậy hồng trà đi.”
Mã Tu Hòa bỏ túi hồng trà ngâm vào nước, đặt trước mặt Viên Từ Lâm, anh không hề hỏi những câu thăm hỏi sức khỏe vô nghĩa, ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện liên quan đến vụ án là chuyện gi?”
Viên Từ Lâm cầm ly trà lên, không uống vội, mà chỉ chậm rãi đưa qua đưa lại, “Ừm… Tôi nghĩ ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-am-thu-bay/82997/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.