Alice từ đầu đến cuối không ngăn được nước mắt, cô bây giờ chẳng còn chút sức lực nào cả, chân tay như muốn rã rời cả ra.
Theo sự sắp xếp của cô, xe cứu hoả cuối cùng đã đến nơi, bọn họ nhanh chóng dập tắt lửa, nhưng bởi vì ngọn lửa đã cháy rất lớn, cho nên muốn dập cũng rất là khó khăn. Từng vòi nước lớn xịt thẳng vào đám cháy, lửa cũng vì thế mà dần dần được dập.
" Tiểu thư, cô nhất định phải sống sót! Ngàn vạn lần cũng đừng xảy ra chuyện, là lỗi của tôi, là tôi không bảo vệ cô chu toàn!" Alice gục xuống đất, cô nấc nghẹn từng cơn nói.
" Tôi tin hai người họ sẽ không sao đâu! Chắc chắn là như vậy!" Ân Vệ ánh mắt như ngôi sao sáng nhìn vào đám cháy đang dần được dập tắt, hắn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của Hoàng Phủ Thiên Kỳ, anh nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho Từ Thiên Phương.
Phải mất kha khá thời gian, lính cứu hoả mới khống chế được đám cháy, nhưng cả căn nhà kho lớn đã hoá thành tro tàn rồi. Nếu như là người mà còn ở đây, chắc chắn sẽ không thể sống được.
" Tôi phải đi tìm tiểu thư, sống thấy người, chết phải thấy xác!" Alice khó nhọc đứng dậy, cô ấy đi nhanh vào trong đống đổ nát tìm kiếm.
Một đội gần hai mươi người tìm kiếm đến khi trời gần sáng, nhưng vẫn chẳng có một chút tin tức nào. Nội tâm ai nấy đều vô cùng lo lắng, bọn họ chỉ sợ là hai người đã bị ngọn lửa thiêu thành tro bụi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-bao-nuoi-voi-quy-co-lam-tien/657070/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.