"Đừng, anh đừng đi." Đường Hướng Noãn cau mày, vẻ mặt có hơi hoang mang.
Đương nhiên Nam Diệc Sâm sẽ không cho rằng những lời này là cô dành cho anh, dù sao thì quan hệ giữa bọn họ cũng không phải là vậy.
Chẳng qua, anh rất tò mò, phải là người đàn ông thế nào mới có thể khiến Đường Hướng Noãn kiêu ngạo mất khống chế như vậy. Mà Đường Hướng Noãn chỉ nói một câu sau đó lại không lên tiếng nữa.
Nam Diệc Sâm bế cô vào phòng, trực tiếp ném cô lên giường rồi không thèm quan tâm cô nữa.
Hôm nay anh sẽ làm người tốt, nhường giường cho cô một hôm đi.
Lần đầu tiên trong đời Nam Diệc Sâm ngủ sô pha. Buổi sáng lúc thức dậy, anh phát hiện mình đã bất hạnh bị sái cổ...
Anh hít sâu một hơi mới đè nén được sự muốn chửi thề của mình.
Lúc anh vào phòng, Đường Hướng Noãn còn chưa tỉnh, chẳng qua tư thế ngủ của cô lại khác đêm qua một trời một vực.
Một cô gái lại có tướng ngủ còn xấu hơn cả anh.
Cả người cô nằm thành hình chữ đại trên giường, hơn nữa đêm qua đặt đầu cô ở đầu giường, bây giờ đã trực tiếp quay xuống dưới.
Một chiếc khăn mặt lạnh như băng trực tiếp bị ném lên mặt Đường Hướng Noãn, cuối cùng Đường Hướng Noãn cũng có một chút phản ứng, cô chậm rãi tỉnh lại từ trong giấc ngủ.
Cô kéo khăn trên mặt xuống, cau mày từ từ mở mắt.
Không nghĩ tới vừa mở mắt cô đã thấy một bóng người đứng ngay trước mặt. Anh khoanh tay trước ngực đứng tựa bên tường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hao-mon-boss-nam-than-qua-kho-choi/196861/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.