Vào thứ Tư.
Lệ Đình Phong đến đón Thẩm An Nhiên tới buổi xét xử.
Sau một tuần nằm viện hồi phục, bây giờ Thẩm An Nhiên có thể ngồi dậy, bụng cũng không còn đau như trước, nhưng cơ thể vẫn không thể hoạt động mạnh.
Biết Thẩm An Nhiên sắp phải hầu tòa, y tá chuẩn bị xe lăn, đặt thuốc lên đó, Thẩm An Nhiên nhìn thấy hai túi đầy thuốc đã cảm thấy đau tay.
“Hôm nay không thể không cần truyền dịch được sao? Tôi ra tòa nên không tiện…”
“Không được.
Nhân viên điều dưỡng ngay thẳng ngắt lời cô: “Bác sĩ Minh đích thân nói không thể ngừng thuốc được, sau khi nghe xét xử cô phải trở lại nhập viện tiếp.
”
Thẩm An Nhiên liếc nhìn hành lang, hỏi: “Tần Minh đâu?”
Cô y tá trả lời cô: “Hiện tại anh ấy đang đi thăm bệnh nhân.
Nhân tiện, bác sĩ Minh cũng nhờ tôi nói với cô rằng nếu không truyền dịch thì sẽ không để cô xuất viện.
”
Còn có thể làm sao bây giờ? Những gì Tần Minh nói ra tuyệt đối sẽ không rút lại, cộng với cái tính như người mẹ nuôi con của anh ta, nếu cô dám không nghe lời chỉ sợ cô sẽ bị trói ở trên giường để nghe anh ta dạy dỗ.
Thẩm An Nhiên không còn cách nào khác đành bất lực gật đầu, nhìn y tá đặt lọ thuốc lên giá để truyền dịch cho mình.
Điện thoại rung hai lần, Thẩm An Nhiên cầm lên bằng tay trái rồi liếc nhìn, là tin nhắn của Lệ Đình Phong, anh đã đến cửa bệnh viện.
“Đi làm thủ tục xuất viện tạm thời đi” Thẩm An Nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/2499796/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.